Phát hiện con gái bị câm điếc từ một tuổi rưỡi,
cha mẹ của Mariam Al-Shehabi (sinh năm 1985) không cam chịu số phận. Bằng tình
yêu vô tận, họ đã giúp con gái có thể nói được và có một sự nghiệp bình thường.
Năm 2010 cô gái này tốt nghiệp loại giỏi chuyên ngành
tài chính, ngân hàng tại ĐH Bách khoa Bahrain. Kể từ năm 2011 tới nay cô làm việc
ở Cơ quan giám sát tài chính thuộc Ngân hàng Quốc gia Bahrain và đang là bà mẹ
của hai cô con gái, Yasmine 4 tuổi và Khawla 1 tuổi.
Cha vượt qua cú sốc trong nửa giờ. Để có một cuộc đời bình thường giống bao phụ nữ khác
như vậy, cả Mariam Al-Shehabi và cha mẹ cô đã trải qua một quá trình nỗ lực rất
phi thường. Cha mẹ Mariam Al-Shehabi nhận ra con gái không bình thường vào năm
cô bé một tuổi rưỡi. Đó là khi họ thấy con không thể phát âm được một từ nào
lúc dạy con học nói.
Từ năm 2 tuổi, Mariam Al-Shehabi bắt đầu điều trị bệnh.
Họ hỏi han, tìm kiếm khắp nơi cách chữa trị. Cha Mariam Al-Shehabi tự hứa với
mình ông sẽ tìm mọi cách để con gái có thể nghe được.
30 năm trước, các công cụ hỗ trợ người khiếm thính còn
rất thô sơ. Nói cách khác, chúng không đáp ứng được mục đích mong muốn của người
dùng, nhất là những người bị mất thính lực nghiêm trọng. Mariam nhớ lại khi đó,
người thầy thuốc tới chẩn bệnh cho cô đã nói với gia đình là ông tuyên bố cô sẽ
chết, vì vào thời điểm đó mọi bác sĩ đều không quan tâm tới các trục trặc về
thính lực.
Nhưng theo lời kể của Mariam trong bài viết xuất bản
ngày 7-5-2020 với báo Asharq Al-Awsat (tờ báo quốc tế Ả Rập uy tín có
trụ sở tại London (Anh), hoạt động từ năm 1978), cha cô đã vượt qua cú sốc này
chỉ trong… nửa giờ sau khi nghe bác sĩ nói.
“Đó là sự kỳ diệu đích thực của tình yêu thương” – cô
xúc động. “Cha tôi bắt đầu tìm cách và tìm chỗ để tôi học nói. Ông khao khát được
nghe tôi gọi một tiếng “papa” (cha)” – Mariam kể.
Sau một thời gian dài tìm kiếm khắp các nước trong khối
Ả Rập, rốt cuộc cha cô kết luận Ai Cập có một số trung tâm có thể dạy con gái
phát âm. Thế là Mariam tới Cairo sống cùng mẹ và em trai Saleh. Nhưng tiếc là
sau đó họ nhận ra trung tâm đó không giúp ích được gì.
Không nản lòng, cha Mariam tiếp tục tìm kiếm. Rồi ông
tìm được một bác sĩ giỏi ở phòng mạch tư là Muhammad Baraka, người chuyên dạy
phát âm cho người điếc bằng phương pháp đọc khẩu hình.
Bác sĩ Muhammad Baraka sau đó đã trở thành người có
công lớn nhất trong việc giúp Mariam học nói bằng phương pháp này. Mỗi ngày
Mariam học với bác sĩ này 40 phút. Phần thời gian còn lại trong ngày cô bé ở
nhà trẻ và ở với mẹ.
Tình yêu vượt qua mọi thử thách. Mariam nói mẹ cô giống như “một chiến binh thầm lặng”.
“Không lời nào có thể tả được hết tình yêu của mẹ… Bà thực sự là ngọn nến soi
đường cho những người khác…” – cô nói. Mẹ Mariam là người đã gần gũi và có vai
trò to lớn, quyết định với sự phát triển của con gái suốt giai đoạn khó khăn
này. Bà đã dành trọn đời mình giúp con gái vượt qua thử thách của số phận. Sau
rất nhiều nỗ lực và kiên trì, Mariam đã có thể nói được chữ đầu tiên là “mamma”
(mẹ).
Còn về cha, cô chia sẻ: “Cha tôi, như tôi vẫn thường gọi
ông, thực sự là dưỡng khí của đời tôi”. Cha Mariam đã viết một cuốn sách có tựa
đề Con gái yêu của tôi… tôi đặt tên nó là Mariam để chia sẻ lại những cảm xúc,
những khó khăn trong hành trình cùng con gái vượt qua số phận.
Trong suốt thời thơ ấu, Mariam luôn bị bắt nạt. Nhưng
cô gái mạnh mẽ đã vượt qua tất cả khi cha mẹ cô, bằng tình yêu thương vô bờ, đã
gây dựng được trong lòng con mình tinh thần tự tin và lạc quan về cuộc sống. “Mọi
khó khăn đều có thể vượt qua khi tình yêu khuất phục mọi trở ngại” – cô gái
chia sẻ.
Năm lên 6 tuổi, Mariam tới trường như mọi đứa trẻ
khác. Lúc đó cô là học sinh duy nhất bị khiếm thính ở trường. Nhưng thầy hiệu
trưởng khi đó, giáo sư Bahija Al-Dailami, và cả giáo viên chủ nhiệm lớp Fatima
Abdel Wahab đều sẵn sàng đón nhận học sinh đặc biệt. Ở trường, Mariam không chỉ
nâng cao khả năng phát âm bằng phương pháp đọc khẩu hình, cô còn khao khát mở rộng
thêm kiến thức trong các môn học và ấp ủ những dự định lớn hơn cho tương lai.
Mỗi ngày qua đi là mỗi thách thức, nhưng cũng lại khiến
Mariam thêm mạnh mẽ và tin tưởng hơn vào khả năng bản thân. “Thách thức trở
thành một phần trong cuộc sống của tôi như nước và không khí vậy. Tôi tạ ơn
Chúa mỗi ngày vì đã giúp mình thêm tự tin, mạnh mẽ… và khiến tôi trở thành nguồn
cảm hứng cho những người quanh mình” – Mariam nói.
Nhớ lại những gì đã qua, Mariam tin rằng sở dĩ cô được
trở thành một con người bình thường như hôm nay chính là vì cha mẹ đã luôn đối
xử với cô như một đứa trẻ bình thường. Cô kể về tuổi thơ vô cùng hạnh phúc và ấm
áp của mình: “Tôi đã không hề nhận ra mình là người khuyết tật tới khi tôi lớn
lên và bước chân vào xã hội. Cha tôi đã cố gắng một điều không thể và bất chấp
những định kiến cũ để tôi có được mọi quyền bình thường như những đứa trẻ
khác”.
Trong tương lai, Mariam mơ ước có cơ hội được phục vụ
cộng đồng của mình. Cô cũng đã đến Trung Quốc chia sẻ kinh nghiệm bản thân với
những gia đình có người khiếm thính ở Bahrain./.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét